Ngọc Hà là một tác giả chuyên viết tóm tắt truyện ngôn tình, được biết đến với lối kể chuyện súc tích, cảm xúc và dễ nắm bắt.
Từng Có Người Yêu Tôi Như Sinh Mệnh không đơn thuần là một câu chuyện ngôn tình, mà là bản tình ca u uẩn, khắc khoải, nhắc nhớ ta về một tình yêu từng cháy rực và một người từng xem ta là cả cuộc đời.
Từng Có Người Yêu Tôi Như Sinh Mệnh là một câu chuyện tình yêu buồn, sâu sắc và đầy ám ảnh giữa hai con người tưởng chừng không liên quan – Tôn Gia Ngộ, một thương nhân Trung Quốc giàu có và bí ẩn, cùng Triệu Mai, một nữ du học sinh trẻ tuổi tại thành phố Odessa (Ukraine).
Cuộc gặp gỡ của họ như một định mệnh, bắt đầu từ những tình huống tưởng như ngẫu nhiên, nhưng lại dần gắn kết bằng một tình yêu mãnh liệt, chân thành và bi thương.
Triệu Mai là cô gái 22 tuổi, ngây thơ, hiền lành, sống trong gia đình có nền nếp và yêu thích âm nhạc. Vì điều kiện kinh tế gia đình chỉ đủ vừa vặn, cô quyết định đến Odessa để du học thanh nhạc, mang theo ước mơ giản dị và khát vọng vươn xa.
Tại nơi đất khách quê người, cô gặp được Tôn Gia Ngộ – người đàn ông từng trải, phong trần, giàu có nhưng cô độc. Anh là một người buôn lậu, sống trong thế giới đen tối đầy nguy hiểm, có phần thô ráp và xa cách.
Lần gặp đầu tiên giữa họ là tại một vụ thảm sát đẫm máu khiến Triệu Mai hoảng loạn. Định mệnh nối tiếp, lần thứ hai họ gặp lại nhờ bạn học Bành Duy Duy, và lần thứ ba, họ vô tình chạm mặt trong một căn phòng tối nơi Triệu Mai chơi đàn.
Chính tiếng đàn và sự dịu dàng của cô đã khiến trái tim lạnh giá và mệt mỏi của Tôn Gia Ngộ rung động. Từ đó, anh bắt đầu tìm cách tiếp cận, yêu thương, và bảo vệ cô bé này một cách âm thầm nhưng sâu sắc.
Dù xuất thân và môi trường sống hoàn toàn khác nhau, Tôn Gia Ngộ và Triệu Mai dần trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời nhau. Anh dạy cô cách trưởng thành, mạnh mẽ, và vượt qua khó khăn. Cô đem lại cho anh sự dịu dàng, bình yên mà anh chưa từng có. Tình yêu ấy không màu mè hoa mỹ, mà thấm đẫm sự trưởng thành, hi sinh và nhẫn nại.
Khi mối quan hệ dần sâu đậm, thì bi kịch bắt đầu ập đến. Tôn Gia Ngộ phát hiện mình mắc bệnh hiểm nghèo. Anh không muốn kéo Triệu Mai vào thế giới đau khổ và tuyệt vọng, nên đã chọn cách đẩy cô ra xa, dùng những lời tàn nhẫn để khiến cô rời khỏi anh. Nhưng trái tim Triệu Mai đã lỡ yêu – tình yêu ấy khắc cốt ghi tâm, không thể phai nhòa.
Dù cả hai từng mơ về một tương lai tại nước Áo, nơi họ sẽ sống hạnh phúc và bình yên, thì cuối cùng điều đó cũng chẳng thể thành hiện thực. Tôn Gia Ngộ đã ra đi, mang theo tình yêu mãnh liệt, bỏ lại cô gái nhỏ với trái tim tan vỡ và ký ức không thể lãng quên.
Trong những dòng thư cuối cùng, anh chỉ mong cô tiếp tục sống tốt, theo đuổi ước mơ và... "niệm tên anh trong những ngày cô độc và bi thương".
Chi tiết đau lòng nhất là bức ảnh Triệu Mai đang cười bên đàn piano được Tôn Gia Ngộ cất giữ trong cuốn Kinh Thánh – như một minh chứng cho tình yêu bất diệt. Đó là người con gái anh yêu nhất trên đời, người duy nhất anh muốn ở bên, nhưng cũng là người anh phải buông tay vì yêu.
Truyện khép lại với những dòng độc thoại nội tâm nghẹn ngào của Triệu Mai, nhiều năm sau cái chết của Gia Ngộ:
“Mùa đông ở nước Áo cũng có tuyết, nhưng tôi không bao giờ gặp lại một người yêu tôi như sinh mệnh giống anh.”
>>>Mời bạn xem thêm: Đừng Nhắc Em Nhớ Lại tóm tắt truyện ngôn tình lãng mạn
>>>Mời bạn xem thêm: Đọc ngay tóm tắt truyện Bán Yêu Tư Đằng hay và mới nhất
Tóm tắt truyện Từng Có Người Yêu Tôi Như Sinh Mệnh không chỉ là bản lược truyện, mà còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng rằng tình yêu chân thành đôi khi đến muộn, và khi nhận ra thì tất cả đã không còn kịp. Một truyện ngắn nhưng đọng lại trong lòng người đọc rất lâu.
Bình Luận